F4;ng Hương m
E0; anh (chị) cảm nhận được qua b
E0;i tuỳ b
FA;t "Ai đ
E3; đặt t
EA;n cho d
F2;ng s
F4;ng" của Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường.
Bạn đang xem: Phân tích sông hương ở thượng nguồn
B
C0;I L
C0;M
"Ai đ
E3; đặt t
EA;n mang đến d
F2;ng s
F4;ng?" của Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường l
E0; một b
E0;i tuỳ b
FA;t mang tầm cỡ một t
E1;c phẩm văn chương. Vào
E1;ng văn n
E0;y, với t
EC;nh y
EA;u qu
EA; hương s
F4;ng n
FA;i, t
E1;c giả đ
E3; n
F3;i về d
F2;ng chảy v
E0; vẻ đẹp của bé s
F4;ng Hương đoạn ở thượng nguồn, đoạn từ ng
E3; tía Tuần đến ch
E2;n đồi Thi
EA;n Mụ, đoạn từ ngoại
D4; Kim Long đến Cồn Hến, v
E0; đoạn s
F4;ng Hương rời khỏi kinh th
E0;nh ra đi...Vẻ đẹp của s
F4;ng Hương ở thượng nguồn có t
ED;nh lưỡng thể, s
F4;ng Hương vừa h
F9;ng vĩ "một bản trường ca của rừng gi
E0;, rầm rộ giữa b
F3;ng c
E2;y đại ng
E0;n, m
E3;nh liệt qua những ghềnh th
E1;c, cuộn xo
E1;y như cơn lốc v
E0;o những đ
E1;y vực thẳm", vừa mang vẻ đẹp "dịu d
E0;ng v
E0; say đắm giữa những dặm d
E0;i ch
F3;i lọi m
E0;u đỏ của hoa đỗ quy
EA;n rừng". T
ED;nh lưỡng thể của d
F2;ng s
F4;ng Hương ở thượng nguồn vừa "ph
F3;ng kho
E1;ng v
E0; man dại" như một nửa cuộc đời c
F4; g
E1;i Di-gan, biểu lộ sức mạnh bản năng ở người con g
E1;i, vừa với sắc đẹp "dịu d
E1;ng v
E0; tr
ED; tuệ trở th
E0;nh người mẹ ph
F9; sa của một v
F9;ng văn hoa xứ sở".D
F2;ng chảy của s
F4;ng Hương ở thượng nguồn l
E0; "cuộc h
E0;nh tr
EC;nh gian tru
E2;n " kh
F4;ng k
E9;m phần k
EC; lạ v
E0; b
ED; mật, v
EC; n
F3; "đ
E3; đ
F3;ng k
ED;n lại ở cửa rừng v
E0; n
E9;m ch
EC;a kho
E1; trong những hang đ
E1; dưới ch
E2;n n
FA;i Kim Phụng". Nguyễn Tu
E2;n đ
E3; từng tả tiếng th
E1;c s
F4;ng Đ
E0; "như o
E1;n tr
E1;ch... Như van xin... như khi
EA;u kh
ED;ch, giọng gằn m
E0; nhạo b
E1;ng" , c
F3; l
FA;c như tiếng rống của một ng
E0;n bé tr
E2;u mộng "đang lồng lộn giữa rừng vầu, rừng tre nứa nổ lửa"... Đ
F3; l
E0; những ấn tượng v
F4; c
F9;ng s
E2;u sắc m
E0; b
E1;c Nguyễn đ
E3; gieo v
E0;o l
F2;ng ta lúc đọc b
E0;i k
ED; Người l
E1;i đ
F2; S
F4;ng Đ
E0; . Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường cũng thật t
E0;i ho
E0; lúc
F4;ng đ
E3; s
E1;ng tạo n
EA;n những li
EA;n tưởng, những so s
E1;nh, ẩn dụ v
E0; nh
E2;n h
F3;a mi
EA;u tả vẻ đẹp lưỡng thể đầy t
ED;nh nh
E2;n văn của d
F2;ng s
F4;ng Hương giữa đại ng
E0;n Trường Sơn. T
E1;c giả đ
E3; nhắc khẽ mọi người "nếu chỉ mải m
EA; nh
EC;n ngắm khu
F4;n mặt gớm th
E0;nh của n
F3;... Sẽ kh
F4;ng hiểu một c
E1;ch đầy đủ bản chất của s
F4;ng Hương với cuộc h
E0;nh tr
EC;nh giao tru
E2;n m
E0; n
F3; đ
E3; vượt qua...". Suy tưởng ấy đ
E3; l
E0;m mang lại những li
EA;n tưởng m
E0; t
E1;c giả n
EA;u l
EA;n th
EA;m phần rung động thấm th
ED;a.
Xem thêm: Phân biệt các phân loại yến sào là gì? yến sào có mấy loại? yến sào có mấy loại
SF4;ng Hương từ ng
E3; bố Tuần đến ch
E2;n dồi Thi
EA;n Mụ đ
E3; vượt qua c
E1;nh đồng Ch
E2;u H
F3;a đầy hoa dại, s
F4;ng Hương như người con g
E1;i đẹp đang "mơ m
E0;ng" được đ
E1;nh thức bởi "người t
EC;nh ước ao đợi ". S
F4;ng Hương đ
E3; "chuyển d
F2;ng một c
E1;ch li
EA;n tục" khi vừa ra khỏi rừng. N
F3; như n
F4;n n
F3;ng đi tới gặp người t
EC;nh - th
E0;nh phố tương lai của n
F3;. N
F3; đ
E3; "v
F2;ng những kh
FA;c quanh đột ngột". N
F3; đ
E3; "uốn m
EC;nh theo những đường cong thật mềm...". Bé s
F4;ng Hương được nh
E2;n h
F3;a như đang l
E0;m duy
EA;n, đang m
FA;a lượn. S
F4;ng Hương l
FA;c th
EC; tr
F4;i theo hướng phái nam Bắc theo điện H
F2;n Ch
E9;n, vấp Ngọc Trản; l
FA;c th
EC; chuyển hướng quý phái T
E2;y Bắc v
F2;ng qua b
E3;i Nguyệt Biều, Lương Qu
E1;n. Rồi n
F3; "đột ngột vẽ một h
EC;nh cung thật tr
F2;n về ph
ED;a Đ
F4;ng Bắc
F4;m lấy ch
E2;n đồi Thi
EA;n Mụ, xu
F4;i dần về Huế". D
F2;ng chảy của s
F4;ng Hương qua c
E1;c địa danh ng
E3; tía Tuần, điện H
F2;n Ch
E9;n, Ngọc Trản, b
E3;i Lương Biểu, Lương Qu
E1;n, Vọng Cảnh, Tam Thai, Lựu Bảo,... được t
E1;c giả vẽ ra, nhắc lại một c
E1;ch ch
ED;nh x
E1;c thể hiện những kiến thức về địa l
ED;, văn h
F3;a tinh tường. Người đọc c
F3; l
FA;c ngỡ l
E0;
F4;ng đ
E3; từng nhiều năm th
E1;ng du ngoạn ngược xu
F4;i với bé thuyền nhỏ bồng bềnh vào điệu nam ai, phái mạnh b
EC;nh tr
EA;n d
F2;ng s
F4;ng Hương thơ mộng.Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường y
EA;u d
F2;ng s
F4;ng qu
EA; mẹ,
F4;ng biết r
F5; d
E1;ng h
EC;nh v
E0; những đường n
E9;t uốn lượn của n
F3;. Cũng như Tố Hữu đ
E3; cảm mến thốt l
EA;n: "Hương Giang ơi, d
F2;ng s
F4;ng
EA;m - Qua tim ta vẫn ng
E0;y đ
EA;m tự t
EC;nh".
F4;ng n
F3;i về sắc nước của d
F2;ng s
F4;ng Hương l
E0; "xanh thẳm" d
E1;ng h
EC;nh của n
F3; "mềm như tấm lụa", sự tấp nập rộn r
E0;ng của n
F3; l
E0; "những chiếc thuyền xu
F4;i ngược chỉ b
E9; bằng nhỏ thoi".
D4;ng say m
EA; thưởng thức gương s
F4;ng lấp l
E1;nh "sớm xanh, trưa v
E0;ng, chiều t
ED;m" dưới
E1;nh phản quang đãng nhiều m
E0;u sắc tr
EA;n nền trời T
E2;y phái mạnh th
E0;nh Huế.Giữa đ
E1;m quần sơn l
F4; x
F4;, giữa những lăng tẩm đồ sộ của c
E1;c vua ch
FA;a nh
E0; Nguyễn, giữa những rừng th
F4;ng u tịch, s
F4;ng Hương mang vẻ đẹp "trầm mặc... như triết l
ED;, như cổ thi"... T
E1;c giả nhắc lại một vần thơ cổ, thật đắc địa, gợi l
EA;n kh
F4;ng kh
ED;, form cảnh "u tịch" v
E0; "trầm mặc" của những rừng th
F4;ng, của d
F2;ng s
F4;ng, những th
E0;nh qu
E1;ch v
E0; những đồi n
FA;i l
F4; x
F4; ở đ
E2;y. Ai đ
E3; từng một lần đến thăm th
FA; Khi
EA;m Lăng (lăng vua Tự Đức) mới cảm nhận được c
E1;i đẹp của cảnh vật m
E0; t
E1;c giả n
F3;i đến: "Bộn bề n
FA;i phủ m
E2;y phong,Mảnh trăng thi
EA;n cổ, b
F3;ng t
F9;ng vạn ni
EA;n". Sắp đến th
E0;nh phố mến thương, mặt nước s
F4;ng Hương trở n
EA;n mơ m
E0;ng, "phẳng lặng" trong tiếng chu
F4;ng ch
F9;a Thi
EA;n Mụ ng
E2;n nga, giữa "b
E1;t ng
E1;t tiếng g
E0;" của những x
F3;m l
E0;ng trung du. Một lần nữa ta được thưởng thức một đoạn tuỳ b
FA;t m
E0; chất thơ lai l
E1;ng bồi hồi. Những li
EA;n tưởng v
E0; suy tưởng, những so s
E1;nh v
E0; nh
E2;n h
F3;a, những kiến thức về địa l
ED;, về văn h
F3;a, về thi ca được t
E1;c giả vận dụng t
E0;i hoa khi n
F3;i về vẻ đẹp quyến rũ của s
F4;ng Hương đoạn từ ng
E3; bố Tuần đến ch
E2;n đồi Thi
EA;n Mụ.Đến v
F9;ng ngoại
D4; Kim Long, giữa những biền b
E3;i xanh biếc, s
F4;ng Hương "vui tươi hẳn l
EA;n" lúc n
F3; đ
E3; nh
EC;n thấy chiếc cầu trắng của th
E0;nh phố "in đậm tr
EA;n bầu trời, nhỏ nhắn như những v
E0;nh trăng non". Cồn Gi
E3; Vi
EA;n v
E0; Cồn Hến ở đầu v
E0; cuối th
E0;nh phố như nhị c
F9; lao xanh đ
E3; l
E0;m đến d
F2;ng Hương uốn cong "mềm hẳn đi như một tiếng v
E2;ng kh
F4;ng n
F3;i ra của t
EC;nh y
EA;u". T
E1;c giả li
EA;n tưởng đến s
F4;ng Xen của Pa-ri, s
F4;ng Đa- n
FA;p của Bu-đa-p
E9;t, để n
F3;i l
EA;n vẻ đẹp độc đ
E1;o của s
F4;ng Hương l
E0; n
F3; "nằm ngay lập tức giữa l
F2;ng th
E0;nh phố y
EA;u qu
FD; của m
EC;nh"; n
F3; đ
E3; giữ đến Huế "trong tổng thể vẫn giữ nguy
EA;n dạng một đ
F4; thị cổ, trải dọc hai bờ s
F4;ng". Những nh
E1;nh s
F4;ng đ
E0;o sở hữu nước Hương Giang tỏa đi khắp đ
F4; thị, những c
E2;y đa, c
E2;y cổ thụ, những
E1;nh lửa ch
E0;i "lập lo
E8;" nơi x
F3;m thuyền x
FA;m x
ED;t trong đ
EA;m sương,... đ
E3; l
E0;m mang lại cố đ
F4; Huế tựa như "một linh hồn m
F4; t
EA; xưa cũ m
E0; kh
F4;ng một th
E0;nh phố hiện đại n
E0;o c
F2;n nh
EC;n thấy được". Lần thứ hai, Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường li
EA;n tưởng, so s
E1;nh về lưu tốc của s
F4;ng N
EA;-va nơi th
E0;nh phố Xanh P
EA;-t
E9;c-bua nước Nga với s
F4;ng Hương. H
EC;nh ảnh con chim hải
E2;u một ch
E2;n co, một ch
E2;n đậu tr
EA;n chiếc thuyền băng lướt qua trước cung điện M
F9;a Đ
F4;ng như một kh
E1;m ph
E1; nhiều ngộ nghĩnh; t
E1;c giả mơ ước được "h
F3;a l
E0;m một bé chim nhỏ teo một ch
E2;n tr
EA;n bé t
E0;u thuỷ tinh để đi ra biển". Nhỏ s
F4;ng Hương khi gặp tởm th
E0;nh xưa, hai h
F2;n đảo Gi
E3; Vi
EA;n v
E0; Cồn Hến đ
E3; l
E0;m đến n
F3; "tr
F4;i đi chậm, thực chậm, cơ hồ chỉ c
F2;n l
E0; một mặt hồ y
EA;n tĩnh".Nh
EC;n những d
F2;ng s
F4;ng, những d
F2;ng nước chảy, t
E1;c giả nhắc lại tiếng kh
F3;c của nh
E0; triết học Hi Lạp hơn nhị ng
E0;n năm về trước để n
EA;u l
EA;n suy ngẫm về d
F2;ng chảy cuộc đời về sự biến chuyển kh
F4;ng ngừng của vạn vật. Rồi
F4;ng lại nghĩ về "điệu chảy lặng lờ" của s
F4;ng Hương, qu
FD; trọng coi đ
F3; l
E0; "điệu slow t
EC;nh cảm d
E0;nh ri
EA;ng mang lại Huế".H
EC;nh ảnh "h
E0;ng trăm ngh
EC;n
E1;nh hoa đăng bồng bềnh v
E0;o những đ
EA;m hội rằm th
E1;ng Bảy trước điện H
F2;n Ch
E9;n tr
F4;i về", v
E0; sự "ngập ngừng như muốn đi muốn ở, chao nhẹ tr
EA;n mặt nước như những vấn vương của một nỗi l
F2;ng" đ
E3; n
F3;i l
EA;n thật thơ vẻ đẹp mộng mơ của s
F4;ng Hương - b
E0;i thơ trữ t
EC;nh của cố đ
F4; Huế. Sự ngập ngừng vấn vương ấy l
E0; vẻ đẹp của Hương Giang m
E0; nhiều nh
E0; thơ đ
E3; cảm nhận, trong đ
F3;, Thu Bồn đ
E3; c
F3; lần rung cảm: "Con s
F4;ng d
F9;ng dằng, nhỏ s
F4;ng kh
F4;ng chảyS
F4;ng chảy v
E0;o l
F2;ng n
EA;n Huế rất s
E2;u". Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường đ
E3; gieo chữ l
EA;n những vườn hoa, những c
E1;nh đồng m
E0;u mỡ; m
E0; vào đ
F3; mỗi so s
E1;nh, nh
E2;n h
F3;a v
E0; li
EA;n tưởng về d
F2;ng chảy s
F4;ng Hương đoạn đi qua Huế tựa như hoa tr
E1;i ngọt thơm đ
E3; thể hiện một b
FA;t lực v
E0; tầm cao tr
ED; tuệ của nh
E0; văn sở trường về b
FA;t k
ED;, t
F9;y b
FA;t.
F4;ng đ
E3; d
E0;nh mang đến s
F4;ng Hương cả một tấm long y
EA;u mến v
E0; qu
FD; trọng đặc biệt.Đoạn n
F3;i về s
F4;ng Hương rời khỏi khiếp th
E0;nh ra đi được Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường diễn tả bằng một ng
F2;i b
FA;t nghệ thuật rất đỗi h
E0;o hoa phong t
EC;nh.
F4;ng đ
E3; nh
E2;n h
F3;a s
F4;ng Hương "trở th
E0;nh một người t
E0;i nữ đ
E1;nh đ
E0;n l
FA;c đ
EA;m khuya".
D4;ng cho biết nhạc cổ điển Huế đ
E3; được sinh th
E0;nh tr
EA;n mặt nước Hương Giang...
F4;ng mang lại hay, thi h
E0;o Nguyễn Du đ
E3; từng
F4;m ấp "một phiến trăng sầu" trong bao năm l
EA;nh đ
EA;nh tr
EA;n d
F2;ng s
F4;ng Hương. Một nghệ nh
E2;n gi
E0;, chơi đ
E0;n hết nửa thế kỉ đ
E3; chỉ đ
ED;ch danh nhị c
E2;u thơ: "Trong như tiếng hạc cất cánh qua - Đục như tiếng suối mới sa nửa vời " có điệu nhạc cung đ
EC;nh Tứ đại cảnh. S
F4;ng Hương rời khỏi kinh th
E0;nh "lưu luyến ra đi giữa m
E0;u xanh biếc của tre tr
FA;c v
E0; của những vườn cau v
F9;ng ngoại
D4; Vĩ Dạ", rồi n
F3; lại đổi d
F2;ng đột ngột gặp lại th
E0;nh phố lần cuối ở g
F3;c thị trấn Bao Vinh xưa cổ "như nhớ lại một điều g
EC; chưa kịp n
F3;i"; phải chăng kh
FA;c lượn n
E0;y, s
F4;ng Hương "c
F3; c
E1;i g
EC; rất lạ với tự nhi
EA;n v
E0; rất giống bé người". T
E1;c giả cho rằng đ
F3; l
E0; "nỗi vương vấn, cả một ch
FA;t lẳng lơ k
ED;n đ
E1;o của t
EC;nh y
EA;u". V
E0;
F4;ng đ
E3; so s
E1;nh s
F4;ng Hương với n
E0;ng Kiều trong đ
EA;m t
EC;nh tự;
F4;ng dẫn bu
F4;ng nhị c
E2;u thơ của Nguyễn Du để n
F3;i về sự lưu luyến ch
ED; t
EC;nh với lời thề trước khi về biển cả. Thật kh
F4;ng c
F3; sự so s
E1;nh n
E0;o tuyệt hơn lúc n
F3;i về bé s
F4;ng với t
EC;nh người, t
EC;nh son sắt phổ biến thủy của lứa đ
F4;i "C
F2;n non, c
F2;n nước, c
F2;n d
E0;i - C
F2;n về, c
F2;n nhớ...", lời thề của lứa đ
F4;i, lời thề của d
F2;ng s
F4;ng đ
E3; trở th
E0;nh giọng h
F2; d
E2;n gian của xứ Huế. S
E2;u xa hơn nữa, lời thề ấy l
E0; tấm l
F2;ng người d
E2;n Ch
E2;u H
F3;a xưa m
E3;i m
E3;i phổ biến t
EC;nh với qu
EA; hương xứ sở th
E2;n thương.Đến với Huế mộng mơ l
E0; đến với s
F4;ng Hương, đến với tiếng chu
F4;ng ch
F9;a Thi
EA;n Mụ, đến với tiếng g
E0; Bao Vinh, l
E0; đến với lăng tẩm đế vương, đến với những con người thủy chung trọn t
EC;nh trọn nghĩa, l
E0; đến với những b
E0;i ca điệu h
F2; d
E2;n gian dịu ngọt. T
E1;c giả b
E0;i tuỳ b
FA;t Ai đ
E3; đặt t
EA;n mang đến d
F2;ng s
F4;ng đ
E3; n
F3;i hộ l
F2;ng ta những t
EC;nhcảm s
E2;u sắc, tốt đẹp ấy.B
E0;i tuỳ b
FA;t đ
E3; thể hiện một b
FA;t ph
E1;p nghệ thuật độc đ
E1;o, t
E0;i hoa v
E0; phong t
EC;nh của Ho
E0;ng Phủ Ngọc Tường. T
E1;c giả đ
E3; tạo n
EA;n chất thơ quyến rũ l
E0;m say l
F2;ng người. Những tri thức về địa l
ED;, văn h
F3;a, thi ca,
E2;m nhạc của
F4;ng đ
E3; phổ biến đ
FA;c th
E0;nh trang - văn tuyệt b
FA;t. ra mắt Văn học thpt Văn học trung học cơ sở Khoá học Sách Văn Chị Hiên
BÀI NGHỊ LUẬN VĂN HỌC PHÂN TÍCH VẺ ĐẸP SÔNG HƯƠNG THEO THỦY TRÌNH
ĐỌC THÊMVẻ rất đẹp sông hương thơm qua góc độ địa lý - dấn xét về phong cách nghệ thuật của Hoàng lấp Ngọc Tường
Trong cái nhìn tình tứ và lãng mạn ở trong phòng văn, tổng thể cuộc hành trình của loại sông trường đoản cú thượng mối cung cấp về tới Huế y như “một cuộc search kiếm bao gồm ý thức” bạn tình nhân thực thụ của một cô nàng trong câu chuyện cổ tích thơ mộng về tình yêu. Sau khi vượt qua những khó khăn và thử thách của cố đô qua ánh nhìn tình tứ của Hoàng lấp Ngọc Tường thì sông hương thơm có cơ hội phô khoe tất cả những vẻ đẹp của mình, từ hầu hết đường cong xuất xắc mĩ trên thân hình mượt mại, kiều diễm cho đến những âu yếm, nồng dịu trong trung khu hồn thiếu nữ đang khao khát, đắm say tìm đến với tình yêu. Sông hương thơm như “người đẹp mắt ngủ gặp ác mộng giữa cánh đồng Châu Hóa đầy hoa dại”, sông Hương hiện ra như “một cô nàng đẹp mơ màng” vừa bừng tỉnh sau một giấc ngủ dài trong rừng sâu, vươn mình thoát khỏi vùng núi trầm mặc, bừng thức mức độ sống tươi trẻ và niềm khao khát tx thanh xuân khi “chuyển mẫu liên tục, lúc vòng bỗng dưng ngột, lúc uốn lượn, khi uốn mình trong số những đường cong thật mềm, khi vẽ một hình cũng thật tròn, …” phần lớn câu văn dài tiếp liền nhau làm ra dòng chảy liên miên của mẫu sông, vừa trẻ khỏe với hầu hết dư vang của Trường sơn như còn phảng phất, vừa mềm dịu với đầy đủ khúc lượn vòng mềm mại, đầy thanh nữ tính. Hành trình của loại sông để mang đến với vẻ đẹp phẳng lặng “dịu dàng, trí tuệ” cho biết sự khỏe khoắn của niềm khao khát, của khả năng kiên cường cất trong vẻ vơi dàng, duyên dáng. Vẻ đẹp mắt của sông hương khi rã về nước ngoài vi thành phố đó là sự hắt bóng kỳ lạ của quần thể thiên nhiên thơ mộng xứ Huế. Thiên nhiên Huế như nguồn phù sa tuyệt đối hoàn hảo bồi đắp vẻ đẹp đề nghị thơ cho cái sông hương - người con gái dịu dàng của mình.Sông hương thơm chảy vào lòng thành phố được gặp mặt lại fan tình thân yêu khiến cho sông mùi hương trở đề xuất tình tứ thủy chung. Vừa dịu dàng êm ả mềm mại như một bức ảnh lụa huyền ảo, vừa tha thiết đắm đuối như một phiên bản nhạc êm đềm. Nhưng có lẽ cuộc gặp gỡ người tình cũng chuẩn bị phải ngừng bởi cái sông hương thơm vẫn liên tục cuộc hành trình miên man xa dần tp nhưng kế tiếp như sực nhớ ra điều gì đã “đột ngột đổi dòng, rẽ ngoặt sang hướng phía đông để chạm chán lại tp lần cuối…” với khúc rẽ ngoặt lạ mắt được tìm hiểu ở chiều sâu tính cách lãng mạn, đa cảm và bình thường tình. Đây là chỗ chia tay xa mười dặm ngôi trường đình. Một khúc quanh bất ngờ biết bao! Một khúc quanh, một bước rẽ chẳng đề xuất vô tình! Lí giải phía chảy, khúc ngoặt của mẫu sông, tác giả không lời giải như số đông nhà khoa học nhưng mà qua ánh nhìn của của tình yêu. Chính vì như vậy dòng sông như một nạm gái Huế vừa mãnh liệt vừa tha thiết phổ biến tình và gồm chút lẳng lơ kín đáo. Công ty văn hình dung sông mùi hương như thanh nữ Kiều trở về search Kim Trọng để trao lời thề trước lúc đi xa. Một phát hiện nay độc đáo, thú vị cùng đậm color văn chương. Hương giang vốn đẹp mắt nay càng đẹp hơn, toàn vẹn hơn, một vẻ đẹp hợp lý giữa hình dáng phía bên ngoài và phần tâm hồn sâu thẳm mặt trong. Sự thêm bó của sông hương với Huế là việc gắn bó của một cặp tình nhân phổ biến thủy và hành trình dài sông hương thơm từ thượng nguồn cho ngoại vi và khi nên rời xa thành phố Huế là hành trình đầy gian truân thử thách, từ đó tác giả làm trông rất nổi bật diện mạo xinh đẹp, dịu dàng êm ả của một cô nàng Di - gan phóng khoáng, man ngớ ngẩn tới người mẹ phù sa của một vùng văn hóa truyền thống xứ sở. Xuất phát điểm từ 1 người đẹp chiêm bao màng vẫn đợi fan tình trăm năm đến thức tỉnh đến cô bé Kiều trong tối tự tình, rồi khi có tác dụng tròn bổn phận, sông hương thơm trở về làm thiếu nữ dịu thánh thiện của đất nước. Sông hương thơm không chỉ là dòng chảy địa lí 1-1 thuần mà đang trở thành tâm hồn xứ Huế hóa thân, tất cả mãnh liệt, man ngớ ngẩn đấy nhưng rồi vẫn quay trở lại đúng nghĩa đằm thắm, tầm thường thủy.Đoạn trích “Ai vẫn đặt thương hiệu cho mẫu sông?” tiêu biểu vượt trội cho phong cách bút kí bởi vì chất từ bỏ do, phóng túng bấn và mẫu “cái tôi” trí tuệ, tài hoa, một hồn thơ thực thụ trong văn xuôi với trí tưởng tượng thơ mộng và phần đa xúc cảm sâu lắng. Đó còn là một sự phối hợp nhuần nhuyễn giữa chất thẩm mỹ và nghệ thuật và chất trữ tình vì sự quan sát, xúc tiến bằng lăng kính của tình yêu và lãng mạn. Với vốn hiểu biết đa dạng và phong phú về triết học, văn hóa, kế hoạch sử, địa lý và tình yêu si mê với mẫu sông quê hương, Hoàng bao phủ Ngọc Tường đã làm hiện lên đông đảo vẻ đẹp khác nhau của loại sông Hương, hóa học thơ của phong cảnh thiên nhiên xứ Huế, phát hiện bề dày văn hóa truyền thống của Huế và hồ hết nét đằm thắm, thướt tha riêng của trọng điểm hồn của con người đất nỗ lực đô. Toàn bộ được miêu tả qua lối hành văn phía nội, súc tích, say đắm và tài hoa. Dòng lối hành văn say đắm ấy được làm cho bởi vốn ngôn ngữ đẹp, tao nhã, tinh tế, lịch lãm cùng hầu hết ví von, so sánh, nhân hóa giàu chất thơ, hóa học nhạc, chất họa.Có thể nói Hoàng phủ Ngọc Tường đã đem lại những phát hiện mới mẻ và lạ mắt và rất dị về sông hương thơm qua thủy trình trường đoản cú thượng nguồn tìm tới biển. Một cuộc hành trình đầy gian khổ thử thách. Một cuộc hành trình khiến cho ta phân biệt sông mùi hương là một người con gái đẹp, thời gian mang tầm vóc e thẹn, táo khuyết bạo trong tình cảm của độ tuổi đôi mươi, dịp lại mang dáng vẻ của người thiếu nữ điềm đạm. Qua đó ta thấy bàng bạc một cảm xúc yêu mến, đính bó tha thiết, một niềm từ hào và thể hiện thái độ trân trọng, gìn giữ của nhà văn đối với những vẻ đẹp thiên nhiên và đậm color văn hóa của mẫu sông quê hương.“Dòng sông ai đã đặt tên
Để người đi lưu giữ Huế mãi không quên
Xa dòng sông mang bao nhiêu nỗi nhớ
Người ngơi nghỉ lại mon năm hóng chờ”.
Đồng hành cùng chị vào KHÓA HỌC 10 NGÀY "CHẠY" VĂNđể đạt 8+ Văn trong kì thi THPT giang sơn nhé!